avatar
Vạn Vật Cấp 3
Ngày đăng ký: 17/01/21
Linh thạch: 0

Bình luận mới nhất

Tên truyện Thời gian Nội dung
Anh hùng mạnh nhất trở về thế giới hiện đại
... khúc này hơi dị.
Lão Tổ Luyện Thể Mạnh Nhất Lịch Sử
Nói nó điên mà m không tự nghĩ ra được vế tiếp theo thì t và m không cùng một tần sóng não, thôi anh chúc em lên được cấp 3 nhé. Coi chừng rớt lại làm phụ hồ lao công nối nghiệp gia đình.
Lão Tổ Luyện Thể Mạnh Nhất Lịch Sử
Ồ, m thấy con nhỏ đó có điên không, m nói nó không điên thì m chết đi là vừa, chắc chú cũng chả hiểu ý anh nói đâu nên thôi, mở mồm ra là văn tục học hành bao nhiêu năm đến dấu chấm, dấu phẩy còn không phân biệt nổi thì cu em nên im ngậm cái mõm lại, cấp 2 ừ anh học cấp hai từ mấy năm trước rồi còn cu em chắc còn đú theo vinaphon với lửa chùa nhỉ.
Lão Tổ Luyện Thể Mạnh Nhất Lịch Sử
M ví dụ cái l gì vậy? Chả liên quan mới chửi xong mà bây giờ lại ví dụ như c, m cái truyện này là sảng văn ai quan tâm mấy cái xàm l này, biết rõ cái đ buoi ấy tranh thì deo có tượng cũng đ thì lấy c gì mà biết xàm l.
Ta Trời Sinh Đã Là Nhân Vật Phản Diện
xàm xàm....
Tôn Thượng
càng ngày main càng trẩu.
Cha Vợ Đại Nhân Là Bà Xã
tôi thực sự rất thích đam... nhưng cứ nghĩ đến cảnh thằng chồng bị ông bố xxx thì tôi có chút... may quá đây là truyện emo
Đại Ma Hoàng Thường Ngày Phiền Não
không biết ta copy của lão trên gruop rồi ad vô đây hỏi name tại lão cũng đi chép của người ta.
Tu Tiên Trở Về Tại Vườn Trường
không biết ta copy của lão trên gruop rồi add vô đây hỏi name tại lão cũng đi chép của người ta..
Vạn Tra Triêu Hoàng
chán quá
Vạn Tra Triêu Hoàng
Trích đoạn đại kết cục:




Ngao Kiều thành công từ trong giấc mộng của Luân Hồi Chúa Tể dung nhập toàn bộ bản thân, từ giờ trở đi nàng không còn là giả, không còn là mộng, nàng là Chúa Tể là thực sự tồn tại Đại Chúa Tể.

-" Thật thật giả giả, quả khó phân, ta bước ra từ trong giấc mộng của kẻ khác trở thành chính bản thân mình, vậy nếu như hắn cũng là mộng? vậy ta bước ra chính mình và không bước ra chính mình có khác gì nhau?" Nàng lắc đầu vài cái thật mạnh.

Nàng đi vào dòng sông thời gian của vũ trụ mà nàng cho là thật sự tồn tại, nhìn vào nam nhân đang đứng ở giữa dòng sông, hắn chỉ có tu vi đạo quả sơ hình, nàng cười cười cho rằng một phương vũ trụ này cũng chỉ có vậy, từ trong vô số dòng thời gian khác nhau tụ tập lại đám người cùng với nam nhân dung hợp làm một, nam nhân trực tiếp tấn thăng đạo quả trung kì, nàng vốn muốn xem tiếp diễn biến.

Nhưng bất quá một nữ nhân bước ra từ trong hư không, nàng đưa tay về phía Ngao Kiều, khoảnh khắc này Ngao Kiều cảm nhận được tử vong, nhanh chân bước vào trong dòng thời gian vô định, nữ nhân kì lạ không đuổi theo nàng thầm thở phào, lần này nàng nhìn thấy một nữ nhân có mái tóc màu tro, khoác bộ trường bào màu đen vô cùng xinh đẹp, nữ nhân cứ đi một bước lại có một mảnh sáng nhỏ li ti đi vào lòng bàn tay nàng, nữ nhân như đã phác giác ra Ngao Kiều, nàng chỉ nhẹ nhàng đi tới chỗ Ngao Kiều.

Ngao Kiều cảm nhận được nàng chỉ là tu vi Chúa Tể nhưng nàng là người của dòng thời gian vô định nên Ngao Kiều không muốn cùng nàng có một trận chiến, đơn giản vì cả hai đều có thể dung nhập vào tuế nguyệt trường hà tương đương vô số dòng thời gian của tương lai sẽ quay lại giúp đỡ hai người, cho đến khi một trong hai người chết đi, tự hỏi ai đến tu vi này lại muốn tìm chết?, nữ nhân chỉ nhẹ nhàng nói với nàng một câu rồi tiếp tục bước từng bước." Ta không biết thế gian có bao nhiêu chúa tể, nhưng nếu ta là người đầu tiên chứng đạo chúa tể, thì ngươi là người thứ hai."




Ngao Kiều lắc lắc đầu bước vào Tuế Nguyệt trường hà đi đến vô số năm sau, nàng lần nữa nhìn thấy nữ nhân cùng với một người khác, người này và tóc bạc nữ nhân vô cùng giống nhau chỉ khác nàng ta có một mái tóc màu đen tuyền, lúc này tu vi của tóc bạc nữ nhân, nàng đã không nhìn thấu, tóc bạc nữ nhân không nói gì nhiều chỉ xòe lòng bàn tay ra, trong lòng tay nàng có một nam nhân thu nhỏ đang ngủ, hai người hướng ánh mắt dịu dàng về nam nhân, nữ nhân tóc bạc từ từ biến hóa thành hình dáng nam nhân, nàng tự tay đánh nát hồn phách, hồn thể tan vỡ hóa thành một làn khói màu trắng dung nhập vào nữ nhân tóc đen, do không có linh hồn khiến thân thể chứa tu vi Chúa Tể trôi lơ lửng, nữ nhân tóc đen nhẹ nhàng đặt linh hồn nam nhân vào trong thân thể đang bay lơ lửng, từ trong hư không mở ra một vòng xoáy, lúc này Ngao Kiều có cảm giác vô cùng thân thuộc vô cùng gần gũi với cánh cổng, nàng nhận ra đó là mộng giới của Luân Hồi Chúa Tể, nữ nhân tóc đen bế nam nhân nhẹ nhàng bước vào trong vòng xoáy, lần nữa luân hồi.( Nam nhân là Diệp Phàm nam chính của bộ Nhất Thế Chi Ma.)

Khoảnh khắc đó nàng nhận ra nàng không phải mộng của Luân Hồi Chúa Tể, hắn cũng không phải thật, hắn cũng giống nàng hắn cũng là do giấc mộng của thật sự Chúa Tể diễn hóa ra, chỉ có nàng chỉ duy nhất nàng mới có thể bước ra từ trong mộng, từ giả hóa thành thật.

Nàng từ từ nhớ lại quá khứ, từ lúc nàng khắc khổ tu luyện, từ lúc nàng bị mưu hại, đến lúc gặp hệ thống, cùng đại năng lật bàn cờ, cùng chuột hệ thống trở thành chúa tể, chuột hệ thống lấy toàn bộ sinh mệnh để giúp nàng đoạt xóa vô số nàng trong mộng giúp nàng đi ra chính mình thật sự chúa tể, nàng không làm gì chỉ khoanh tay lại nhìn vào trong hư không cười lớn. " Ta Từ Tiểu Long Đến Đại Chúa Tể."

END.
Đại Ma Hoàng Thường Ngày Phiền Não
chán quá xin công pháp để tu
Đại Ma Hoàng Thường Ngày Phiền Não
Trích đoạn đại kết cục:




Ngao Kiều thành công từ trong giấc mộng của Luân Hồi Chúa Tể dung nhập toàn bộ bản thân, từ giờ trở đi nàng không còn là giả, không còn là mộng, nàng là Chúa Tể là thực sự tồn tại Đại Chúa Tể.

-" Thật thật giả giả, quả khó phân, ta bước ra từ trong giấc mộng của kẻ khác trở thành chính bản thân mình, vậy nếu như hắn cũng là mộng? vậy ta bước ra chính mình và không bước ra chính mình có khác gì nhau?" Nàng lắc đầu vài cái thật mạnh.

Nàng đi vào dòng sông thời gian của vũ trụ mà nàng cho là thật sự tồn tại, nhìn vào nam nhân đang đứng ở giữa dòng sông, hắn chỉ có tu vi đạo quả sơ hình, nàng cười cười cho rằng một phương vũ trụ này cũng chỉ có vậy, từ trong vô số dòng thời gian khác nhau tụ tập lại đám người cùng với nam nhân dung hợp làm một, nam nhân trực tiếp tấn thăng đạo quả trung kì, nàng vốn muốn xem tiếp diễn biến.

Nhưng bất quá một nữ nhân bước ra từ trong hư không, nàng đưa tay về phía Ngao Kiều, khoảnh khắc này Ngao Kiều cảm nhận được tử vong, nhanh chân bước vào trong dòng thời gian vô định, nữ nhân kì lạ không đuổi theo nàng thầm thở phào, lần này nàng nhìn thấy một nữ nhân có mái tóc màu tro, khoác bộ trường bào màu đen vô cùng xinh đẹp, nữ nhân cứ đi một bước lại có một mảnh sáng nhỏ li ti đi vào lòng bàn tay nàng, nữ nhân như đã phác giác ra Ngao Kiều, nàng chỉ nhẹ nhàng đi tới chỗ Ngao Kiều.

Ngao Kiều cảm nhận được nàng chỉ là tu vi Chúa Tể nhưng nàng là người của dòng thời gian vô định nên Ngao Kiều không muốn cùng nàng có một trận chiến, đơn giản vì cả hai đều có thể dung nhập vào tuế nguyệt trường hà tương đương vô số dòng thời gian của tương lai sẽ quay lại giúp đỡ hai người, cho đến khi một trong hai người chết đi, tự hỏi ai đến tu vi này lại muốn tìm chết?, nữ nhân chỉ nhẹ nhàng nói với nàng một câu rồi tiếp tục bước từng bước." Ta không biết thế gian có bao nhiêu chúa tể, nhưng nếu ta là người đầu tiên chứng đạo chúa tể, thì ngươi là người thứ hai."




Ngao Kiều lắc lắc đầu bước vào Tuế Nguyệt trường hà đi đến vô số năm sau, nàng lần nữa nhìn thấy nữ nhân cùng với một người khác, người này và tóc bạc nữ nhân vô cùng giống nhau chỉ khác nàng ta có một mái tóc màu đen tuyền, lúc này tu vi của tóc bạc nữ nhân, nàng đã không nhìn thấu, tóc bạc nữ nhân không nói gì nhiều chỉ xòe lòng bàn tay ra, trong lòng tay nàng có một nam nhân thu nhỏ đang ngủ, hai người hướng ánh mắt dịu dàng về nam nhân, nữ nhân tóc bạc từ từ biến hóa thành hình dáng nam nhân, nàng tự tay đánh nát hồn phách, hồn thể tan vỡ hóa thành một làn khói màu trắng dung nhập vào nữ nhân tóc đen, do không có linh hồn khiến thân thể chứa tu vi Chúa Tể trôi lơ lửng, nữ nhân tóc đen nhẹ nhàng đặt linh hồn nam nhân vào trong thân thể đang bay lơ lửng, từ trong hư không mở ra một vòng xoáy, lúc này Ngao Kiều có cảm giác vô cùng thân thuộc vô cùng gần gũi với cánh cổng, nàng nhận ra đó là mộng giới của Luân Hồi Chúa Tể, nữ nhân tóc đen bế nam nhân nhẹ nhàng bước vào trong vòng xoáy, lần nữa luân hồi.( Nam nhân là Diệp Phàm nam chính của bộ Nhất Thế Chi Ma.)

Khoảnh khắc đó nàng nhận ra nàng không phải mộng của Luân Hồi Chúa Tể, hắn cũng không phải thật, hắn cũng giống nàng hắn cũng là do giấc mộng của thật sự Chúa Tể diễn hóa ra, chỉ có nàng chỉ duy nhất nàng mới có thể bước ra từ trong mộng, từ giả hóa thành thật.

Nàng từ từ nhớ lại quá khứ, từ lúc nàng khắc khổ tu luyện, từ lúc nàng bị mưu hại, đến lúc gặp hệ thống, cùng đại năng lật bàn cờ, cùng chuột hệ thống trở thành chúa tể, chuột hệ thống lấy toàn bộ sinh mệnh để giúp nàng đoạt xóa vô số nàng trong mộng giúp nàng đi ra chính mình thật sự chúa tể, nàng không làm gì chỉ khoanh tay lại nhìn vào trong hư không cười lớn. " Ta Từ Tiểu Long Đến Đại Chúa Tể."

END.
Tối Cường Phản Sáo Lộ Hệ Thống
chán quá
Tối Cường Phản Sáo Lộ Hệ Thống
Trích đoạn đại kết cục:




Ngao Kiều thành công từ trong giấc mộng của Luân Hồi Chúa Tể dung nhập toàn bộ bản thân, từ giờ trở đi nàng không còn là giả, không còn là mộng, nàng là Chúa Tể là thực sự tồn tại Đại Chúa Tể.

-" Thật thật giả giả, quả khó phân, ta bước ra từ trong giấc mộng của kẻ khác trở thành chính bản thân mình, vậy nếu như hắn cũng là mộng? vậy ta bước ra chính mình và không bước ra chính mình có khác gì nhau?" Nàng lắc đầu vài cái thật mạnh.

Nàng đi vào dòng sông thời gian của vũ trụ mà nàng cho là thật sự tồn tại, nhìn vào nam nhân đang đứng ở giữa dòng sông, hắn chỉ có tu vi đạo quả sơ hình, nàng cười cười cho rằng một phương vũ trụ này cũng chỉ có vậy, từ trong vô số dòng thời gian khác nhau tụ tập lại đám người cùng với nam nhân dung hợp làm một, nam nhân trực tiếp tấn thăng đạo quả trung kì, nàng vốn muốn xem tiếp diễn biến.

Nhưng bất quá một nữ nhân bước ra từ trong hư không, nàng đưa tay về phía Ngao Kiều, khoảnh khắc này Ngao Kiều cảm nhận được tử vong, nhanh chân bước vào trong dòng thời gian vô định, nữ nhân kì lạ không đuổi theo nàng thầm thở phào, lần này nàng nhìn thấy một nữ nhân có mái tóc màu tro, khoác bộ trường bào màu đen vô cùng xinh đẹp, nữ nhân cứ đi một bước lại có một mảnh sáng nhỏ li ti đi vào lòng bàn tay nàng, nữ nhân như đã phác giác ra Ngao Kiều, nàng chỉ nhẹ nhàng đi tới chỗ Ngao Kiều.

Ngao Kiều cảm nhận được nàng chỉ là tu vi Chúa Tể nhưng nàng là người của dòng thời gian vô định nên Ngao Kiều không muốn cùng nàng có một trận chiến, đơn giản vì cả hai đều có thể dung nhập vào tuế nguyệt trường hà tương đương vô số dòng thời gian của tương lai sẽ quay lại giúp đỡ hai người, cho đến khi một trong hai người chết đi, tự hỏi ai đến tu vi này lại muốn tìm chết?, nữ nhân chỉ nhẹ nhàng nói với nàng một câu rồi tiếp tục bước từng bước." Ta không biết thế gian có bao nhiêu chúa tể, nhưng nếu ta là người đầu tiên chứng đạo chúa tể, thì ngươi là người thứ hai."




Ngao Kiều lắc lắc đầu bước vào Tuế Nguyệt trường hà đi đến vô số năm sau, nàng lần nữa nhìn thấy nữ nhân cùng với một người khác, người này và tóc bạc nữ nhân vô cùng giống nhau chỉ khác nàng ta có một mái tóc màu đen tuyền, lúc này tu vi của tóc bạc nữ nhân, nàng đã không nhìn thấu, tóc bạc nữ nhân không nói gì nhiều chỉ xòe lòng bàn tay ra, trong lòng tay nàng có một nam nhân thu nhỏ đang ngủ, hai người hướng ánh mắt dịu dàng về nam nhân, nữ nhân tóc bạc từ từ biến hóa thành hình dáng nam nhân, nàng tự tay đánh nát hồn phách, hồn thể tan vỡ hóa thành một làn khói màu trắng dung nhập vào nữ nhân tóc đen, do không có linh hồn khiến thân thể chứa tu vi Chúa Tể trôi lơ lửng, nữ nhân tóc đen nhẹ nhàng đặt linh hồn nam nhân vào trong thân thể đang bay lơ lửng, từ trong hư không mở ra một vòng xoáy, lúc này Ngao Kiều có cảm giác vô cùng thân thuộc vô cùng gần gũi với cánh cổng, nàng nhận ra đó là mộng giới của Luân Hồi Chúa Tể, nữ nhân tóc đen bế nam nhân nhẹ nhàng bước vào trong vòng xoáy, lần nữa luân hồi.( Nam nhân là Diệp Phàm nam chính của bộ Nhất Thế Chi Ma.)

Khoảnh khắc đó nàng nhận ra nàng không phải mộng của Luân Hồi Chúa Tể, hắn cũng không phải thật, hắn cũng giống nàng hắn cũng là do giấc mộng của thật sự Chúa Tể diễn hóa ra, chỉ có nàng chỉ duy nhất nàng mới có thể bước ra từ trong mộng, từ giả hóa thành thật.

Nàng từ từ nhớ lại quá khứ, từ lúc nàng khắc khổ tu luyện, từ lúc nàng bị mưu hại, đến lúc gặp hệ thống, cùng đại năng lật bàn cờ, cùng chuột hệ thống trở thành chúa tể, chuột hệ thống lấy toàn bộ sinh mệnh để giúp nàng đoạt xóa vô số nàng trong mộng giúp nàng đi ra chính mình thật sự chúa tể, nàng không làm gì chỉ khoanh tay lại nhìn vào trong hư không cười lớn. " Ta Từ Tiểu Long Đến Đại Chúa Tể."

END.
Ta Trời Sinh Đã Là Nhân Vật Phản Diện
chán quá
Ta Trời Sinh Đã Là Nhân Vật Phản Diện
Trích đoạn đại kết cục:




Ngao Kiều thành công từ trong giấc mộng của Luân Hồi Chúa Tể dung nhập toàn bộ bản thân, từ giờ trở đi nàng không còn là giả, không còn là mộng, nàng là Chúa Tể là thực sự tồn tại Đại Chúa Tể.

-" Thật thật giả giả, quả khó phân, ta bước ra từ trong giấc mộng của kẻ khác trở thành chính bản thân mình, vậy nếu như hắn cũng là mộng? vậy ta bước ra chính mình và không bước ra chính mình có khác gì nhau?" Nàng lắc đầu vài cái thật mạnh.

Nàng đi vào dòng sông thời gian của vũ trụ mà nàng cho là thật sự tồn tại, nhìn vào nam nhân đang đứng ở giữa dòng sông, hắn chỉ có tu vi đạo quả sơ hình, nàng cười cười cho rằng một phương vũ trụ này cũng chỉ có vậy, từ trong vô số dòng thời gian khác nhau tụ tập lại đám người cùng với nam nhân dung hợp làm một, nam nhân trực tiếp tấn thăng đạo quả trung kì, nàng vốn muốn xem tiếp diễn biến.

Nhưng bất quá một nữ nhân bước ra từ trong hư không, nàng đưa tay về phía Ngao Kiều, khoảnh khắc này Ngao Kiều cảm nhận được tử vong, nhanh chân bước vào trong dòng thời gian vô định, nữ nhân kì lạ không đuổi theo nàng thầm thở phào, lần này nàng nhìn thấy một nữ nhân có mái tóc màu tro, khoác bộ trường bào màu đen vô cùng xinh đẹp, nữ nhân cứ đi một bước lại có một mảnh sáng nhỏ li ti đi vào lòng bàn tay nàng, nữ nhân như đã phác giác ra Ngao Kiều, nàng chỉ nhẹ nhàng đi tới chỗ Ngao Kiều.

Ngao Kiều cảm nhận được nàng chỉ là tu vi Chúa Tể nhưng nàng là người của dòng thời gian vô định nên Ngao Kiều không muốn cùng nàng có một trận chiến, đơn giản vì cả hai đều có thể dung nhập vào tuế nguyệt trường hà tương đương vô số dòng thời gian của tương lai sẽ quay lại giúp đỡ hai người, cho đến khi một trong hai người chết đi, tự hỏi ai đến tu vi này lại muốn tìm chết?, nữ nhân chỉ nhẹ nhàng nói với nàng một câu rồi tiếp tục bước từng bước." Ta không biết thế gian có bao nhiêu chúa tể, nhưng nếu ta là người đầu tiên chứng đạo chúa tể, thì ngươi là người thứ hai."




Ngao Kiều lắc lắc đầu bước vào Tuế Nguyệt trường hà đi đến vô số năm sau, nàng lần nữa nhìn thấy nữ nhân cùng với một người khác, người này và tóc bạc nữ nhân vô cùng giống nhau chỉ khác nàng ta có một mái tóc màu đen tuyền, lúc này tu vi của tóc bạc nữ nhân, nàng đã không nhìn thấu, tóc bạc nữ nhân không nói gì nhiều chỉ xòe lòng bàn tay ra, trong lòng tay nàng có một nam nhân thu nhỏ đang ngủ, hai người hướng ánh mắt dịu dàng về nam nhân, nữ nhân tóc bạc từ từ biến hóa thành hình dáng nam nhân, nàng tự tay đánh nát hồn phách, hồn thể tan vỡ hóa thành một làn khói màu trắng dung nhập vào nữ nhân tóc đen, do không có linh hồn khiến thân thể chứa tu vi Chúa Tể trôi lơ lửng, nữ nhân tóc đen nhẹ nhàng đặt linh hồn nam nhân vào trong thân thể đang bay lơ lửng, từ trong hư không mở ra một vòng xoáy, lúc này Ngao Kiều có cảm giác vô cùng thân thuộc vô cùng gần gũi với cánh cổng, nàng nhận ra đó là mộng giới của Luân Hồi Chúa Tể, nữ nhân tóc đen bế nam nhân nhẹ nhàng bước vào trong vòng xoáy, lần nữa luân hồi.( Nam nhân là Diệp Phàm nam chính của bộ Nhất Thế Chi Ma.)

Khoảnh khắc đó nàng nhận ra nàng không phải mộng của Luân Hồi Chúa Tể, hắn cũng không phải thật, hắn cũng giống nàng hắn cũng là do giấc mộng của thật sự Chúa Tể diễn hóa ra, chỉ có nàng chỉ duy nhất nàng mới có thể bước ra từ trong mộng, từ giả hóa thành thật.

Nàng từ từ nhớ lại quá khứ, từ lúc nàng khắc khổ tu luyện, từ lúc nàng bị mưu hại, đến lúc gặp hệ thống, cùng đại năng lật bàn cờ, cùng chuột hệ thống trở thành chúa tể, chuột hệ thống lấy toàn bộ sinh mệnh để giúp nàng đoạt xóa vô số nàng trong mộng giúp nàng đi ra chính mình thật sự chúa tể, nàng không làm gì chỉ khoanh tay lại nhìn vào trong hư không cười lớn. " Ta Từ Tiểu Long Đến Đại Chúa Tể."

END.
Đại Bảo Kiếm Của Tôi
chán quá đi spam
Đại Bảo Kiếm Của Tôi
Trích đoạn đại kết cục:




Ngao Kiều thành công từ trong giấc mộng của Luân Hồi Chúa Tể dung nhập toàn bộ bản thân, từ giờ trở đi nàng không còn là giả, không còn là mộng, nàng là Chúa Tể là thực sự tồn tại Đại Chúa Tể.

-" Thật thật giả giả, quả khó phân, ta bước ra từ trong giấc mộng của kẻ khác trở thành chính bản thân mình, vậy nếu như hắn cũng là mộng? vậy ta bước ra chính mình và không bước ra chính mình có khác gì nhau?" Nàng lắc đầu vài cái thật mạnh.

Nàng đi vào dòng sông thời gian của vũ trụ mà nàng cho là thật sự tồn tại, nhìn vào nam nhân đang đứng ở giữa dòng sông, hắn chỉ có tu vi đạo quả sơ hình, nàng cười cười cho rằng một phương vũ trụ này cũng chỉ có vậy, từ trong vô số dòng thời gian khác nhau tụ tập lại đám người cùng với nam nhân dung hợp làm một, nam nhân trực tiếp tấn thăng đạo quả trung kì, nàng vốn muốn xem tiếp diễn biến.

Nhưng bất quá một nữ nhân bước ra từ trong hư không, nàng đưa tay về phía Ngao Kiều, khoảnh khắc này Ngao Kiều cảm nhận được tử vong, nhanh chân bước vào trong dòng thời gian vô định, nữ nhân kì lạ không đuổi theo nàng thầm thở phào, lần này nàng nhìn thấy một nữ nhân có mái tóc màu tro, khoác bộ trường bào màu đen vô cùng xinh đẹp, nữ nhân cứ đi một bước lại có một mảnh sáng nhỏ li ti đi vào lòng bàn tay nàng, nữ nhân như đã phác giác ra Ngao Kiều, nàng chỉ nhẹ nhàng đi tới chỗ Ngao Kiều.

Ngao Kiều cảm nhận được nàng chỉ là tu vi Chúa Tể nhưng nàng là người của dòng thời gian vô định nên Ngao Kiều không muốn cùng nàng có một trận chiến, đơn giản vì cả hai đều có thể dung nhập vào tuế nguyệt trường hà tương đương vô số dòng thời gian của tương lai sẽ quay lại giúp đỡ hai người, cho đến khi một trong hai người chết đi, tự hỏi ai đến tu vi này lại muốn tìm chết?, nữ nhân chỉ nhẹ nhàng nói với nàng một câu rồi tiếp tục bước từng bước." Ta không biết thế gian có bao nhiêu chúa tể, nhưng nếu ta là người đầu tiên chứng đạo chúa tể, thì ngươi là người thứ hai."




Ngao Kiều lắc lắc đầu bước vào Tuế Nguyệt trường hà đi đến vô số năm sau, nàng lần nữa nhìn thấy nữ nhân cùng với một người khác, người này và tóc bạc nữ nhân vô cùng giống nhau chỉ khác nàng ta có một mái tóc màu đen tuyền, lúc này tu vi của tóc bạc nữ nhân, nàng đã không nhìn thấu, tóc bạc nữ nhân không nói gì nhiều chỉ xòe lòng bàn tay ra, trong lòng tay nàng có một nam nhân thu nhỏ đang ngủ, hai người hướng ánh mắt dịu dàng về nam nhân, nữ nhân tóc bạc từ từ biến hóa thành hình dáng nam nhân, nàng tự tay đánh nát hồn phách, hồn thể tan vỡ hóa thành một làn khói màu trắng dung nhập vào nữ nhân tóc đen, do không có linh hồn khiến thân thể chứa tu vi Chúa Tể trôi lơ lửng, nữ nhân tóc đen nhẹ nhàng đặt linh hồn nam nhân vào trong thân thể đang bay lơ lửng, từ trong hư không mở ra một vòng xoáy, lúc này Ngao Kiều có cảm giác vô cùng thân thuộc vô cùng gần gũi với cánh cổng, nàng nhận ra đó là mộng giới của Luân Hồi Chúa Tể, nữ nhân tóc đen bế nam nhân nhẹ nhàng bước vào trong vòng xoáy, lần nữa luân hồi.( Nam nhân là Diệp Phàm nam chính của bộ Nhất Thế Chi Ma.)

Khoảnh khắc đó nàng nhận ra nàng không phải mộng của Luân Hồi Chúa Tể, hắn cũng không phải thật, hắn cũng giống nàng hắn cũng là do giấc mộng của thật sự Chúa Tể diễn hóa ra, chỉ có nàng chỉ duy nhất nàng mới có thể bước ra từ trong mộng, từ giả hóa thành thật.

Nàng từ từ nhớ lại quá khứ, từ lúc nàng khắc khổ tu luyện, từ lúc nàng bị mưu hại, đến lúc gặp hệ thống, cùng đại năng lật bàn cờ, cùng chuột hệ thống trở thành chúa tể, chuột hệ thống lấy toàn bộ sinh mệnh để giúp nàng đoạt xóa vô số nàng trong mộng giúp nàng đi ra chính mình thật sự chúa tể, nàng không làm gì chỉ khoanh tay lại nhìn vào trong hư không cười lớn. " Ta Từ Tiểu Long Đến Đại Chúa Tể."

END.
Tu Tiên Trở Về Tại Vườn Trường
chả có gì thấy hay nên ta gửi thôi :))

Truyện theo dõi

Tài khoản này không công khai Truyện theo dõi