avatar
Nguyễn Kim Phượng Cấp 1
Ngày đăng ký: 29/08/20
Linh thạch: 0

Bình luận mới nhất

Tên truyện Thời gian Nội dung
Đưa mami về nhà
các cậu!! Tớ xin được quảng cáo truyện ạ. Mong các cậu: - thích thì hãy xem thử ^.^
                                                                                   - không thích thì đừng chửi tớ tội nghiệp ;-;
còn đây là link truyện ạ: https://www.wattpad.com/992749250-m%E1%BA%A9u-chuy%E1%BB%87n-ng%E1%BA%AFn-%C4%91%E1%BB%9Di-th%C6%B0%E1%BB%9Dng-%C4%91%E1%BB%A3i-ch%E1%BB%9D-hay-t%C6%B0%C6%A1ng-ng%E1%BB%99/page/4
Ta nhắm mắt, đợi vạn tiễn xuyên tâm vào người. Ta kiên quyết không cúi đầu vào giây phút cuối cùng, vì ta biết ta sẽ không bao giờ là người sai. Ta chỉ sai khi đã rơi vào chốn cung đầy cạm bẫy và ác hiểm này.
“Phập, phập, phập..” tiếng mũi tên bắn vào người càng lúc càng nhiều. Nhưng lạ thay, ta lại không thấy đau. Ta chỉ thấy một luồng hơi ấm áp bao phủ lấy tấm thân rũ rượi của ta…Mở mắt ra, ta mở mắt ra thì người trước mặt ta là chàng. Chàng! Chàng làm sao mà lên được đến tận đây! Không đúng, chàng bị thương rồi. Mũi tên lại tẩm độc, như thế này, chưa đến 1 canh giờ, chàng sẽ chết mất! Không, chàng không thể chết như thế này…
“Chàng phải sống… Tỉnh lại… Mau tỉnh lại đi !” – Ta ấn vào những chỗ đang không ngừng chảy máu mà gáo thét.
“Có ai không, cứu… mau cứu chàng đi! Cứu vương gia đi! Hoàng thượng, xin người hạ lệnh cứu vương gia, cứ như vậy vương gia sẽ chết mất, không !!!!”
Ta gào đến khản cả cổ họng. Hoàng thượng, mặt người vẫn lạnh như cũ. Đúng là máu chảy vô tình. Tình huynh đệ chỉ đến thế thôi! Hoàng cung thật là một nơi máu lạnh ghê người. Nhưng… chàng không máu lạnh ghê người… Khắp người chàng đã vương toàn màu máu. Rồi chàng rút ra một bông hoa. Hình như là một bông hoa màu trắng, nhưng đã bị nhuốm máu từ bàn tay chàng. Chàng cài hoa lên đầu ta…
“Nàng xem… Nhìn nàng thật… xinh đẹp… Đối với ta,.. n…nàng là nữ nhân…. Mà ta… y…yêu nhất”
Vừa nói chàng vừa hộc máu từ miệng ra. Ta không ngừng gào thét, xin chàng, đừng nói gì nữa. Nhưng chàng đâu nghe ta…
“Ta…. Đã hứa rằng…. sẽ trao bông hoa cuối cùng… vào n…ngày mà chúng ta thành hôn…. Là… ta không tốt… Ta đã thất hứa ….với nàng… Bông hoa…cuối cùng này…mong nàng….luôn….. n..nhớ đến nó… và nhớ đến… ta…”
Ta không cần bông hoa thứ 100 gì hết… Máu từ khắp cơ thể chàng vẫn tuôn ra như nước chảy. Màu máu hòa cùng bộ huyết y chàng đang mặc trên người, khiến ta luống cuống không biết đâu mới là vết máu của chàng, đâu mới là màu của huyết y. Ta không ngừng cầu xin, cầu xin từ người thân thích đến người xa lạ, nhưng chỉ có chàng đáp lại lời ta. Chàng đưa cho ta một trâm cài hình bạch hoa, nói rằng đó là kỉ vật của 100 đóa hoa chàng đã tặng. Chàng đeo nó lên đầu cho ta, bảo ta hãy trân trọng nó.
“Hứa với ta…sống thật tốt…. b…biết chưa? Ta… đợi nàng….”
Nói rồi, chàng buông thõng đôi tay. Đôi tay bao năm nay luôn nắm lấy tay ta, giờ thật yếu ớt và lạnh buốt. Đôi mắt nghịch ngợm ấy chỉ còn là một đường thẳng chạy dài cùng vài vết máu. Đôi môi luôn cười ấy giờ đây nín lặng không còn nói gì… Ta nhớ sao từng cử chỉ của chàng… Ta sẽ sống thật tốt, nghe theo lời chàng.
Ta đã thực hiện lời hứa với chàng, ta đã sống thật tốt, sống như thể ta là nữ nhân hạnh phúc nhất trên đời này. Vì ta sẽ đi gặp nam nhân có trái tim hạnh phúc nhất sớm thôi, và ta cũng muốn thực hiện một mong ước, đó là chàng sẽ chẳng bao giờ rời xa ta…

40 năm sau.

Ta giờ đã thành lão bà rồi, chàng sẽ không chê ta đó chứ?... Dù ta có là lão bà hay là gì đi nữa, ta vẫn sẽ nhất quyết tìm chàng làm phu quân. Ai bảo chàng đã khiến cả một đời ta một mình cô độc, nên bây giờ chàng phải chịu phạt là chung tình phu thê với lão bà bà ta. Chàng từng bảo ta mặc huyết y rất đẹp, vậy, giờ ta mặc huyết y cho chàng xem…
Chàng yên tâm, ta đi tìm chàng ngay bây giờ đây… Đến lúc ấy, ta sẽ lại bắt chàng hái cho ta 100 đóa bạch hoa … Đến lúc ấy, ta sẽ lại cài cây trâm hình hoa đã bị nhuốm một ít máu từ tay chàng và nói
“Xin chào, đã lâu không gặp chàng …”
Đưa mami về nhà
chậc, cầu na9 lên sàn
Bỗng Một Ngày Trở Thành Con Gái Nhà Vua
(mình xin được quảng cáo truyện ạ. Các bạn không thích có thể đừng ném đá mình ạ. Mình cảm ơn ạ. Dạ link truyện của mình ạ, mong các bạn ủng hộ https://www.wattpad.com/989974078-m%E1%BA%A9u-chuy%E1%BB%87n-ng%E1%BA%AFn-%C4%91%E1%BB%9Di-th%C6%B0%E1%BB%9Dng-m%E1%BB%87nh-h%E1%BB%93ng-nhung )
          “ … Hồng nhung mềm mỏng tựa sương mai

       Nam nhân dừng lại, với tay gài …”

“Tuyết Nhi, đang đọc gì đó?”

“Muội đang đọc “Mệnh hồng nhung”!”

“Mệnh hồng nhung” … bài thơ về hồng nhung đẹp đẽ mà lại thê lương vô ngàn…

Ta là Cố Ảnh Tuyết, đại tiểu thư Cố gia. Cố gia ta là gia tộc lớn mạnh nhất vương quốc, là thân thích với Hoàng tộc. Từ thời xa xưa, Cố gia đã nhiều lần đứng ra bảo vệ Hoàng tộc, lập được nhiều chiến công hiển hách cho vương quốc. Vậy nên gia tộc ta rất được nể trọng.

Đối với ta, ta chẳng mong gì nhung lụa giàu sang, cũng chẳng mong gì danh tiếng. Ước mơ của ta rất nhỏ nhoi, đó chính là lấy được tấm phu quân yêu thương ta hết lòng, không phụ bạc với ta. Và, từ lần đầu tiên ta gặp chàng, ta đã tự thề với lòng rằng sẽ trao trọn cả đời cho chàng.

Chàng là Lý Tư Vũ, là tứ hoàng tử Hoàng thất. Chàng lớn hơn ta 2 tuổi, và chúng ta đã chơi cùng nhau từ năm ta lên 2 tuổi. Lần đầu tiên nhìn thấy chàng trong hình dáng đứa trẻ 4 tuổi cầm cung tên ấy, ta đã biết mục tiêu đời ta là gì. 

Năm nay ta tròn 17 tuổi, chàng 19 tuổi. Chàng là một hoàng tử tuấn tú, tài giỏi hơn người, hơn các huynh đệ khác. Có lần, chàng dẫn ta đi săn, chẳng may, đi giữa đường ta bắt gặp một con sói. Ta cứ tưởng đó là lần cuối ta nhìn thấy mặt trời, nhưng chàng đã dấn thân cứu ta, đánh nhau với con sói đó, để rồi bị trọng thương. Đêm ấy, ta ngồi bên giường chàng khóc miết, chàng chỉ cười rồi trấn an ta.

“Tuyết Nhi đừng khóc, ta không sao, muội xem, chỉ là một vết thương nhỏ thôi. Từ nay ta sẽ luôn bảo vệ muội mà”

Chàng lúc nào cũng dỗ dành ta như thế. Tuy ta đã 17 tuổi rồi nhưng ta cũng không bài xích kiểu dỗ dành tiểu oa nhi ấy, vì đó là chàng. Chàng ra chiến trận, hay đi ngoại quốc, trước khi đi đều ghé qua Cố gia thăm ta và dặn dò ta rất cẩn thận. Ta đều vâng lời.

Đến năm ta lên 19 tuổi, chàng 21 tuổi, chàng ngỏ ý muốn lấy ta làm thê tử. Ta cũng bằng lòng. Chàng đã đáp ứng được tâm nguyện cả đời cho ta. Ta cũng không mong gì hơn nữa. Ngày ấy, nắng vàng chiếu qua khung cửa, chiếu sáng cho mối tình đẹp đẽ của ta dành cho chàng. Và cũng từ đó, ta quyết định mãi mãi …
(cảm ơn đã đọc ạ)
Đưa mami về nhà
(mình xin được quảng cáo truyện ạ. Các bạn không thích có thể đừng ném đá mình ạ. Mình cảm ơn ạ. Dạ link truyện của mình ạ, mong các bạn ủng hộ https://www.wattpad.com/989974078-m%E1%BA%A9u-chuy%E1%BB%87n-ng%E1%BA%AFn-%C4%91%E1%BB%9Di-th%C6%B0%E1%BB%9Dng-m%E1%BB%87nh-h%E1%BB%93ng-nhung )
Ta định nói hết câu, nhưng nhìn vẻ mặt không đổi của chàng, rồi nhìn lại tình cảnh của ta, ta thấy thật nực cười. Cái gì gọi là trăm năm suốt kiếp, cái gì gọi là một lòng một dạ? Ha…

“Ngươi? Ngươi làm sao? Ngươi tưởng ta yêu thương ngươi thật chắc? Ngu ngốc! Sao ngươi lại tưởng tượng phong phú thế? Hahaha, ngươi không nhìn ra là ta đang lợi dụng ngươi và gia tộc ngươi sao? Bây giờ ta sắp có trong tay cả giang sơn vĩnh cửu rồi, cái gia tộc Cố gia quèn của ngươi hết tác dụng rồi. Tỉnh lại đi Cố Ảnh Tuyết! Trên đời này làm gì có chân ái! Chỉ có ích lợi mà thôi!”

Ha… lợi dụng, tất cả chỉ là lợi dụng, mười mấy năm qua cũng chỉ là lợi dụng. Tình cảm của ta đổi lại được cái gì? Đổi lại được xiềng xích của tù ngục? Đổi lại được sự hủy diệt của Cố gia? Ta đã quá ngu ngốc rồi… Thì ra lời thề của thái tử cũng chỉ đến thế thôi …

Ta đã quá ngây thơ để hiểu rằng, chàng thật ra cũng chỉ là một hoàng tử mà thôi.
Ta bây giờ mới biết, cái gì gọi là hận không thể buông bỏ. Cả đời này, ta hận ta là đại tiểu thư Cố gia, ta hận ông trời đã cho ta tương ngộ chàng, ta hận đã tin lời chàng, ta hận đã dành cả đời để yêu chàng, ta hận… chàng đã được sinh ra trên cõi kiếp này.

Lý Tư Vũ hiền lành của ta, chàng đã chết rồi. Ngay lúc chàng đẩy ta xuống đất, ta đã biết từ lúc ấy Vũ ca của ta chết rồi. Vậy thì, ta còn sống trên đời này để làm gì… Trước sau gì rồi cũng bị giết…

Ngày hôm đó, ở bên chàng trời nắng rực rỡ, chàng được sắc phong lên làm Hoàng đế, bước đi hiên ngang cùng Hoàng hậu của chàng, thần dân ai cũng tung hô chàng như một đấng anh minh. Cũng ngày hôm đó, ở bên ta mưa rơi tầm tã, ta tự sát. Đổi lấy một đời bình yên cho cả chàng và ta… Chỉ xin chàng còn nhớ đến một nữ nhân đã từng yêu chàng chân thành và sâu đậm là Cố Ảnh Tuyết ta…

Lý Tư Vũ, nếu có kiếp sau, chàng và ta xin đừng gặp lại nhau nữa… Ta, đời đời kiếp kiếp, đều đều muốn quên đi mối tình đầy thù hận này …
(cảm ơn các bạn đã đọc ạ)
Đưa mami về nhà
bạn thích Giang Ứng Lân à? Mình cũng thích ảnh nữa hihi
Con tim rung động 2
chap 71 có ghi, nếu tình yêu cũng đơn giản như giải đề... đệt. Này là ý gì !!!! emo
Con Tim Rung Động
nhân vật này tác giả vẽ cũng ..... đáng yêu quá rồi đi ~ nhưng mà hình như hơi đáng yêu quá mức so với tuổi thì phải, ban đầu nhìn cứ tưởng Tử Tầm mới cấp 2 gì đó hóa ra đã lớp 12 cmnr =)))))
Đưa mami về nhà
ăn mặn một tí cũng không sao mà bạn emo

Truyện theo dõi

Tài khoản này không công khai Truyện theo dõi