Nếu không xem được truyện vui lòng đổi "SERVER ẢNH" bên dưới
Naruto - Cửu Vĩ Hồ Ly chap 121 - Trang 1
Naruto - Cửu Vĩ Hồ Ly chap 121 - Trang 2
Naruto - Cửu Vĩ Hồ Ly chap 121 - Trang 3
Naruto - Cửu Vĩ Hồ Ly chap 121 - Trang 4
Naruto - Cửu Vĩ Hồ Ly chap 121 - Trang 5
Naruto - Cửu Vĩ Hồ Ly chap 121 - Trang 6
Naruto - Cửu Vĩ Hồ Ly chap 121 - Trang 7
Naruto - Cửu Vĩ Hồ Ly chap 121 - Trang 8
Naruto - Cửu Vĩ Hồ Ly chap 121 - Trang 9
Naruto - Cửu Vĩ Hồ Ly chap 121 - Trang 10
Naruto - Cửu Vĩ Hồ Ly chap 121 - Trang 11
Naruto - Cửu Vĩ Hồ Ly chap 121 - Trang 12
Naruto - Cửu Vĩ Hồ Ly chap 121 - Trang 13
Naruto - Cửu Vĩ Hồ Ly chap 121 - Trang 14
Naruto - Cửu Vĩ Hồ Ly chap 121 - Trang 15
Naruto - Cửu Vĩ Hồ Ly chap 121 - Trang 16
Naruto - Cửu Vĩ Hồ Ly chap 121 - Trang 17
Bình luận không được tính để tăng cấp độ
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
  • Tất cả
  • Bình luận chap
Mới nhất
Tà Lão
Tà Lão Cấp 4
Itachi vã mặt thằng ranh ấy được không nhỉ??
Nguyễn Minh Hoàng
Tà LãoOrochimaru chả là gì dối với Itachi cả
M
M Ẩn danh
mặt hoảng hồn của mấy đứa chúng em.

Thú thật lúc đầu em cũng không thích Kha bởi vì người đâu mà vừa học giỏi vừa xinh lại còn hát hay nữa. Không những thế ba mẹ lại rất hay lôi Kha ra để so sánh với em làm em cảm thấy rất bực bội cùng tủi thân bởi chẳng một đứa trẻ nào thích bị bố mẹ so sánh với bạn bè đâu, đặc biệt là trong khi đứa trẻ ấy còn không thích cô bạn kia nữa. Và có lẽ em vẫn sẽ ghét Kha như vậy nếu không có chuyện xảy ra lần đó.

Hôm ấy là một buổi sáng mùa đông lạnh lẽo, từng cơn gió bấc rít gào bên ô cửa sổ khiến em run lên. Chẳng hiểu sao chiều hôm trước em còn khỏe mạnh, chạy từ đầu sân đến cuối sân chơi trò đuổi bắt với anh trai mà ngày hôm sau đã ốm đến không dậy nổi. Em mệt mỏi mở to đôi mắt thẫn thờ nhìn bầu trời xám đen bên ngoài ô cửa, lòng nghĩ thầm cách để đến lớp mà không làm phiền ai. Mùa đông đến, em biến thành con sâu lười ham ngủ, chính vì vậy mà em luôn là nguời ngủ dậy muộn nhất nhà. Ba mẹ thường cùng anh trai em ăn sáng rồi đi học, đi làm em dậy sau nên sẽ ăn sáng sau rồi tự đi học. Nếu không phải hôm nay trường anh em tổ chức làm tình nguyện nên phải đi từ sớm thì nếu không anh sẽ không để em như thế này mà đến trường. Em đang đau đầu định bước xuống giường thì nghe thấy tiếng của Kha vọng từ bên ngoài vào:
- Lan ơi, cậu không đi bây giờ là cậu muộn học đấy!

Em muốn nói thật to cho nó rằng tớ đang bị ốm nhưng lời nói chẳng thể nào thoát ra khỏi cổ họng được. Chờ mãi không thấy ai trả lời, lại thấy đèn nhà em đang sáng, nó tò mò bước vào nhà không quên kèm theo câu: “Cháu xin phép ạ.”. Vào đến phòng em nó hoảng hốt chạy vào, hết sờ mặt lại sờ đến trán:
- Cậu sốt rồi, sao không gọi tớ vào, bố mẹ cậu đâu, anh trai cậu đâu sao cậu ở nhà một mình thế?
- Bố…mẹ…tớ…đi làm. Còn… còn anh tớ đi tình nguyện rồi…khụ..
- Cậu đã ăn sáng chưa? Rồi còn nhà cậu có thuốc không, để đâu chỉ tớ, tớ đi lấy.emoemo
a
a Ẩn danh
Là saoemoemoemo